Truyền Thuyết Đô Thị Nhật Bản : Bà Kẹ Ở Nhật Bản, Slenderman Của Người Nhật Bản: Hachishaku Sama

Chuyện nói rằng gồm một người đàn bà cao 2.5m, siêng bắt cóc trẻ nhỏ gọi là Hachishaku sama. Đây là trong số những câu chuyện khét tiếng nhất trong loạt thần thoại đô thị Nhật Bản.

Bạn đang xem: Bà kẹ ở nhật bản

Bắt đầu từ bỏ chuỗi sự kiện lạ mắt xảy ra vào thời gian năm 1998.

Hachishaku sama có cách gọi khác là Slenderman phiên bản Nhật, thường lộ diện trong cỗ Kimono trắng. Sở trường của cô ta là bắt cóc con trẻ con. Ban đầu nó sẽ để ý đối tượng tuy nhiên không tiếp cận ngay. Hachishaku sama để đối tượng người sử dụng nhìn thấy mình với chỉ hành động khi fan đó có đề phòng.

Dường như không tồn tại cách làm sao để thoát khỏi Hachishaku sama một khi cô ta đã suy nghĩ bạn.

Ảnh https://occulty.net/archives/1229?fbclid=Iw
AR3RTtb
Vc
UHidgi
Xv
HNl0Brb
Qn
QSKFo8d
Ykkfoai3VZLc
Ely
PIz3a
He3d9s

Cứ từng mùa hè, phụ huynh lại đưa tôi mang đến thăm ông bà ở một ngôi buôn bản nhỏ. Đằng sau nhà có một khoảng chừng sân rất rộng lớn và tôi hay chơi ở đó. Bởi vì tôi là đứa cháu duy nhất, ông bà rất cưng chiều và luôn niềm nở đảm nhận tôi. Mùa hè năm tôi 8 tuổi, sẽ là lần sau cùng tôi được nhận thấy ông bà.

Cũng như thường xuyên lệ, phụ huynh tôi để chuyến cất cánh đến Nhật, cửa hàng chúng tôi bắt taxi dịch rời đến bên ông bà nội. Phụ huynh tôi hy vọng có khoảng thời gian riêng yêu cầu vài ngày sau bọn họ đi phượt ở vùng khác, để tôi lại cho ông bà siêng sóc. Đó là vào trong 1 ngày hè rét nực, tôi đang chơi ở sảnh còn ông bà sinh sống trong nhà, bỗng nhiên từ đâu vạc ra tiếng động khe khẽ.

”Po…Po…Po…Poooo…… ”

Nghe như ai đó đã lẩm bẩm, giọng có vẻ như là khôn xiết trầm. Tôi lưỡng lự âm thanh xuất phát từ đâu , tôi quan sát quanh nỗ lực tìm ra khu vực phát ra tiếng đụng và rồi tôi thấy thứ gì đó trên đỉnh hàng rào cuối sân. Ở đó có một loại mũ rơm.

Sau đó mẫu mũ bước đầu di chuyển và tạm dừng ở một khoảng trống trên hàng rào, tôi đã nhận thức thấy khuôn mặt của một fan phụ nữ, cô ta cao gần bởi hàng rào, khoảng chừng 2,5m. Tôi cứ nghĩ cô ta hẳn đề nghị đi cà kheo. Nhưng cô ta chỉ đứng kia rồi vứt đi, âm thanh lạ cũng đổi thay mất.

Tôi đi vào nhà, trong lòng vô thuộc bất an. Ông bà tôi vẫn uống trà dưới bếp. Tôi quyết định kể câu chuyện kỳ kỳ lạ này mang đến họ. Thuở đầu họ hoàn toàn không cân nhắc câu chuyện của tôi, cho tới khi tôi kể lại về âm thanh kỳ lạ kia ”Po…Po…Po….Po..Po…Po..”.

Bà tôi hết sức sợ hãi, còn ông tôi gặng hỏi lại bởi giọng khẩn trương, gồm chút lạnh giận.

“Chuyện này khôn xiết quan trọng, cháu buộc phải nói rõ và thiết yếu xác. Cô ta cao bao nhiêu?”

”Cao ngang bằng hàng rào trong sân’‘ – Tôi trả lời, bước đầu cảm thấy sợ.

Ảnh https://www.pinterest.com/pin/822399581940913536/

Đột nhiên ông tôi lao đến chiếc smartphone và điện thoại tư vấn cho ai đó. Tôi lừng khừng ông call cho ai cùng nói hồ hết gì, bà tôi kề bên đang run xấu bật

Ông quay trở lại và dặn bà “Tôi phải ra phía bên ngoài một lát, bà ở chỗ này với thằng bé, chớ rời mắt ngoài nó một giây như thế nào cả, ghi nhớ chưa”.

Sau đó, ông cù sang chú ý tôi với vẻ khổ sở ”Cháu đã biết thành Hachishaku sama nhắm tới”, không lý giải gì thêm, ông vội vàng lên xe cùng đi mất. Tôi con quay sang hỏi bà Hachishaku sama là ai?

Bà tôi trả lời với giọng run run “Đừng lo lắng, ông để giúp cháu, không cần phải lo”, rồi bà giải thích cho tôi.

Trước đây quanh vùng này bị ám bởi một trang bị nguy hiểm, gọi là ”Hachishaku sama” vì chiều cao của nó. Trong tiếng Nhật ”Hachishaku sama” tất cả nghĩa 8 feet, tương tự 2,5 mét. Nó xuất hiện thêm trong dáng vẻ của một người phụ nữ rất cao và phát ra âm nhạc ”Po..Po…Po…” với tone giọng trầm giống lũ ông. Có fan kể nó trông như một thiếu phụ già xanh tươi trong bộ Kimono white color hoặc một cô nàng trong tấm vải liệm trắng.

Rất thọ về trước nó bị những Tu sĩ bắt giữ, họ giam cầm nó vào một nơi ở hoang ở ngoại trừ ngôi làng. Các vị Tu sĩ sử dụng 4 bức tượng Thần Jizo đặt tại 4 hướng Đông, Tây, Nam, Bắc, chế tác thành kết giới để ngăn quán triệt Hachishaku sama thoát ra. Cầm cố nhưng bằng phương pháp nào đó, nó sẽ trốn thoát. Hachishaku sama xuất hiện lần cuối vào 15 năm trước, bà tôi nói rằng, bất kể ai bắt gặp cô ta rất nhiều sẽ chết sau vài ngày.

Tôi ko tin, tất cả chuyện này không phải sự thật.

Ảnh https://seiga.nicovideo.jp/seiga/im4665961

Khi ông con quay trở về, theo sau là 1 trong những người phụ nữ. Bà tự trình làng là K-san rồi đưa mang lại tôi một mẩu giấy nhỏ dại và nói, ”cầm với nhớ giữ rước nó”. Bà K-san với ông lên bên làm nào đấy còn tôi nghỉ ngơi lại với bà.

Tự dưng tôi hy vọng đi vệ sinh, bà đi theo vào phòng tắm giặt nhưng không cho tôi đóng cửa. Đến cả sự cẩn trọng quá nút này của bà cũng làm tôi hoảng sợ.

Một lúc sau ông và K-san gửi tôi lên phòng ngủ cá nhân trên lầu. Toàn bộ cửa sổ được quấn giấy báo, làm việc trên viết những ký tự cổ. Có 4 chiếc chén nhỏ dại đựng muối đặt ở 4 góc phòng và một pho tượng Phật đặt tại giữa chống trên một chiếc hộp nhỏ. Trong khi còn gồm 4 loại xô color xanh.

Tôi hỏi chiếc xô dùng để làm gì. Ông tôi vấn đáp ”để con cháu đi vệ sinh vào đó”

K-san bảo tôi ngồi lên giường cùng dặn ”nghe mang lại kỹ đây, cháu phải của nhà này mang đến sáng mai, không được ra ngoài trong bất cứ trường thích hợp nào cho tới 7 giờ chiếu sáng mai. Ông bà cháu sẽ không gọi hay rỉ tai với cháu cho đến lúc đó, với nhớ thật kỹ càng không được rời khỏi phòng vì bất cứ lý vày gì. Ta sẽ call cho phụ huynh cháu nhằm báo mang lại họ biết chuyện gì đã xảy ra”.

Ông tôi bảo “Cháu đề xuất nghe theo hướng dẫn của K-san, giữ kỹ mảnh giấy bà ấy gửi cháu. Nếu tất cả chuyện gì xảy ra hãy mong nguyện, khoá cửa lại ko được rời khỏi phòng”.

Sau khi họ rời khỏi phòng, tôi đóng cửa phòng và khoá lại. Tôi mở TV xem nhưng lại cảm giác lo lắng đến phân phát ốm. Bà đang để sẵn mang đến tôi không nhiều cơm cố kỉnh và thức ăn nhẹ nhưng tôi không nạp năng lượng nổi, tôi nằm xuống giường chờ đợi rồi thiếp đi thời điểm nào không biết. Khi tôi thức giấc giấc đang 1 giờ đồng hồ sáng, đột giật mình, dường như có bạn đang gõ vào cửa sổ.

Cốc…cốc…cốc

WLXU4AAKd
K7.jpg-large.jpeg alt width=683 height=385 srcset="https://vn.japo.news/contents/wp-content/uploads/2020/09/CVeg
WLXU4AAKd
K7.jpg-large.jpeg 768w, https://vn.japo.news/contents/wp-content/uploads/2020/09/CVeg
WLXU4AAKd
K7.jpg-large-300x169.jpeg 300w" sizes="(max-width: 683px) 100vw, 683px">

Ảnh https://twitter.com/tabechauyo/status/673182976931291137?lang=fi

Tôi từ bỏ nhủ với phiên bản thân rằng đó chỉ với gió giỏi mấy cành lá va vào cửa số. Tôi nhảy tiếng TV thật to lớn để át giờ đồng hồ gõ ấy, ở đầu cuối nó cũng dứt.

Đúng thời gian đó, tôi nghe thấy ông nội gọi, ”Cháu gồm ổn không? gồm sợ không, ông có thể vào rỉ tai cùng cháu”

Tôi vui mừng định chạy lại mở cửa. Bỗng dưng tôi khựng lại, toàn thân nổi da gà. Bởi giọng giống của ông, cơ mà lại thấy khác khác…

“Cháu làm những gì đấy, mở cửa được rồi đó.”

Tôi liếc chú ý sang bên trái, bát muối đang dần đưa sang màu đen.

Toàn thân tôi run sợ, lùi xa cánh cửa, tôi quỳ xuống trước bức tượng Phật và vắt mảnh giấy domain authority thật chặt, tôi mong xin được góp đỡ.

”Xin hãy trợ giúp con thoát ra khỏi Hachishaku sama” tôi lẩm bẩm.

Xem thêm: Người Đàn Ông Miệng Rộng Nhất Thế Giới, Người Đàn Ông Có Miệng Rộng Nhất Thế Giới

Một hồi tôi lại nghe tiếng nói từ bên phía ngoài cửa.

Po…Po….Po..Po…Po…Po…

Tôi đã vượt qua lo sợ nhưng vẫn cúi đầu trước tượng phật vừa khóc vừa ước nguyện cho đến hết đêm, muối bột trong 4 chén bát đều đen hết. Tôi ngước quan sát đồng hồ, vẫn 7:30 sáng. Tôi cẩn thận mở cửa, bà K-san đã đứng bên ngoài chờ tôi. Bà vừa thấy tôi liền bật khóc.

”Mừng là cháu vẫn còn đấy sống”.

Khi tôi đi xuống cầu thang thì bắt gặp cha chị em đang ngồi trong bếp, ông nội đến bên và nói “Chúng ta buộc phải đi ngay, cấp tốc lên”.

Ở bên cạnh cửa thiết yếu có một cái xe van màu đen lớn, vài fan trong thôn đứng bao quanh thì thầm ”chính là cậu bé bỏng đó”.

Chiếc xe có 9 nơi ngồi, họ để tôi ngồi thân 8 người bầy ông, còn bà K-san ở ghế để lái xe. Người bọn ông phía trái nhìn tôi với nói ”cháu đang chạm mặt rắc rối, chú biết con cháu rất lo lắng nhưng hãy giữ mang đến đầu óc yên tâm và nhắm mắt lại. đều người sẽ không thể bắt gặp nhưng cháu thì tất cả thể, chớ mở mắt cho tới khi họ rời khỏi đây an toàn”.

Khi hồ hết thứ đã sẵn sàng xong, đoàn xe cộ của cửa hàng chúng tôi lăn bánh. Loại xe đi tương đối chậm, chỉ tầm 20km/h. K-san nói “Thời điểm trở ngại đến rồi đây”, phần nhiều người ban đầu cầu nguyện, với tôi lại nghe thấy music ấy.

Câu chuyện về người thiếu phụ cao 2 mét rưỡi chăm bắt cóc trẻ em mang tên gọi "Hachishaku sama" là trong những câu chuyện danh tiếng nhất trong loạt "Truyền thuyết thành phố Nhật Bản" đình đám.


*

Với chiều cao có phần... Khiếp dị lên đến mức 2 mét rưỡi, Hachisaku sama có cách gọi khác là Slenderman phiên phiên bản Nhật Bản. Hachisaku sama được miêu tả thường mở ra trong cỗ đầm white hoặc Kimono trắng với hay phân phát ra âm nhạc "Po... Po... Po... Po..." với tông giọng trầm như giọng của lũ ông.

Hachisaku sama có sở trường kỳ lạ là... Bắt cóc trẻ em con. Ví như ả say đắm bạn, những bước đầu tiên ả đã tiếp cận để chúng ta cũng có thể nhìn thấy ả và kế tiếp ả ta sẽ vứt đi. Về tối hôm đó, ả sẽ quay lại để bắt cóc bạn. Điều kinh hãi là sẽ không tồn tại một ai tìm được tung tích của các người bị Hachishaku sama bắt đi, vì chưng vậy, số phận của không ít nạn nhân này vẫn vẫn là một dấu chấm hỏi khổng lồ tướng.

Dường như không tồn tại cách gì để thoát khỏi Hachishaku sama một lúc bạn đã trở nên ả nhằm ý. Nhiều truyền thuyết ghi rằng nếu như khách hàng thực hiện tại một nghi thức đặc biệt kéo nhiều năm từ trời tối hôm bạn chạm chán phải ả ta cho đến 7 giờ phát sáng ngày hôm sau, Hachishaku sama sẽ không còn thể bắt bạn đi. Mặc dù nhiên, vấn đề này chỉ có tác dụng tạm thời, không người nào biết có lẽ ả sẽ quay trở lại hay không. Điều duy nhất bạn có thể thực sự ra khỏi sự đuổi giết Hachishaku sama là tách khỏi đất nước Nhật bạn dạng mãi mãi và không lúc nào được trở về tới cuối đời.


*

"Ông bà tôi sống làm việc Nhật Bản. Hè nào cũng vậy, phụ huynh đưa tôi mang đến đó thăm ông bà. Chúng ta sống ở một ngôi làng nhỏ dại và có một chiếc sân sau bà luôn đón chào tôi một cách niềm nở. Tôi là đứa cháu duy độc nhất của họ, bởi vậy họ luôn luôn nuông chiều tôi. Lần cuối tôi thấy họ là vào ngày hè khi tôi 8 tuổi.

Như thường lệ, bố mẹ tôi để một chuyến cất cánh đến Nhật và shop chúng tôi đi xe từ trường bay đến đơn vị ông bà tôi. Họ rất vui trong khi thấy tôi và gồm hàng đống đông đảo món quà nhỏ để tặng tôi. Bố mẹ tôi mong có thời hạn riêng cần sau vài ba ngày, họ đi du ngoạn đến 1 vùng khác ở Nhật, để tôi lại đến ông bà chuyên sóc.

Một ngày nọ, tôi đang nghịch ở sảnh sau, ông bà tôi sinh sống trong nhà. Đó là một ngày hè nóng hổi và tôi nằm xuống bến bãi cỏ để nghỉ ngơi. Tôi nhìn đa số đám mây và tận hưởng xúc cảm của phần đa tia nắng ấm cúng của phương diện trời cùng làn gió nhẹ. Lúc chuẩn bị đứng dậy, thốt nhiên tôi nghe thấy một âm nhạc lạ, nghe như giờ "Po… Po… Po… Po… Po…"

*

Tôi lưỡng lự nó là gì cùng thật khó để phát hiện nay nó trường đoản cú đâu tới. Nó y hệt như ai đó vẫn lẩm bẩm một mình và chúng ta chỉ nói "Po… Po… Po…" thường xuyên với một giọng nam trầm. Tôi nhìn quanh, thế tìm ra vị trí phát ra tiếng động và rồi thấy được thứ gì đấy trên đỉnh hàng rào cuối sân. Nó là một chiếc mũ rơm. Nó không nằm trên sản phẩm rào, nó sống sau sản phẩm rào. Đó là nơi music phát ra "Po… Po… Po… Po… Po… Po…"

*

Sau đó, chiếc mũ ban đầu di chuyển, như thể ai đó đã đội nó. Dòng mũ dừng lại ở một địa điểm hở trên mặt hàng rào với tôi nhận thấy một khuôn mặt. Đó là 1 trong những người phụ nữ. Tuy nhiên hàng rào vô cùng cao… mang đến 8 feet (khoảng 2 mét rưỡi). Tôi không thể tinh được khi thấy một người thiếu nữ cao như vậy, tôi nghĩ cô ấy đã đi cà kheo hay là một loại giầy gót cao đặt biệt nào đó. Sau đó, cô ấy cách tiếp và biến mất cùng tiếng động lạ.

Hoang mang, tôi bước vào nhà. Ông bà tôi đã uống trà trong bếp. Tôi ngồi xuống cùng kể cho họ điều gì đang xảy ra. Họ không thực sự sự suy xét tôi, cho tới khi tôi kể lại giờ động lạ mắt đó "Po… Po… Po… Po… Po… Po… Po…" ngay trong khi tôi nói đến, họ mau lẹ khựng lại với tỏ vẻ sợ hãi. Bà tôi trợn tròn đôi mắt và che miệng bằng tay. Mặt ông tôi trở nên rất là nghiêm trọng rồi ông chũm lấy cánh tay tôi.

*

"Chuyện này hết sức quan trọng" - Ông nói cùng với giọng hốt hoảng. "Cháu bắt buộc nói chính xác… cô ta cao bao nhiêu?""Ngang bằng hàng rào trong sân". Tôi đáp lại và bắt đầu cảm thấy hại .Ông tôi hỏi tôi tới tấp các câu hỏi "Cô ta ngơi nghỉ đâu? từ bỏ bao giờ? Cô ta có tác dụng gì? Cô ta bắt gặp cháu chưa?"Tôi nuốm trả lời tất cả các câu hỏi. Ông đột nhiên chạy ra hành lang và call điện thoại. Tôi thiết yếu nghe ông nói đa số gì. Tôi quan sát bà tôi với nhận ra khung người bà đang run rẩy.

Ông tôi quay trở về phòng cùng bảo bà tôi. "Tôi phải ra ngoài một lát, bà ở đây với thằng bé, chớ rời mắt khỏi nó một giây.""Chuyện gì đang xảy ra hả ông?" - Tôi khóc.Ông chú ý tôi với vẻ bi thiết bã: "Cháu đã bị Hachishakusama thích." ngay khi đó đó, ông cấp ra ngoài, lên xe và đi mất.Tôi tảo ra bà với hỏi "Hachishaku sama là ai?""Đừng lo lắng." - Bà vấn đáp tôi cùng với giọng run run. "Ông sẽ làm cho điều gì đó, cháu không cần phải lo."

Trong thời gian ngồi lo ngại trong bếp, bà giải thích cho tôi. Bà nói rằng trước đó có một thứ nguy hiểm ám khu vực này, họ call nó là "Hachishaku sama" vì chiều cao của nó. Trong giờ Nhật "Hachishaku" tức thị "8 thước" (khoảng 2.5m). Nó xuất hiện trong hình dáng của một người đàn bà rất cao và tạo ra âm thanh "Po… Po… Po…" bằng giọng trầm, giống bọn ông. Nó xuất hiện khác nhau chút ít, phụ thuộc vào ai thấy được nó. Có người nói nó trông như 1

*
người đàn bà già xanh xao trong cỗ Kimono, bạn khác nói nó là một cô gái trong tấm vải vóc liệm trắng. Chỉ bao gồm một điểm không còn khác là độ cao và âm nhạc nó tạo thành ra. Rất mất thời gian rồi, nó bị những thầy tu bắt giữ và họ định giam cầm nó trong một lô đổ nát ở xung quanh ngôi làng. Họ dùng 4 bức tượng Địa tạng tình nhân tát đặt ở 4 phía Đông, Tây, Nam, Bắc nhằm ngăn không cho nó hoàn toàn có thể đi khỏi đó. Nhưng mà nó đang thoát được bằng một phương pháp nào đó. Nó lộ diện lần cuối 15 năm trước. Bà tôi bảo bất cứ ai nhận thấy Hachishaku sama rất nhiều được ấn định sẽ chết sau vài ngày.

Tất cả gần như thật điên rồ khiến cho tôi lưỡng lự nên tin vào sản phẩm công nghệ gì. Lúc ông về nhà, bao gồm một người đàn bà đi cùng. Bà tự trình làng là "K-san" và chuyển tôi một mẩu giấy bé dại nhàu nát rồi bảo tôi hãy cố và giữ rước nó. Sau đó, K-san cùng ông lên nhà làm những gì đó, tôi sống lại cùng với bà tôi trong phòng bếp một lần nữa. Tôi yêu cầu đi vệ sinh. Bà tôi theo vào phòng tắm và không cho tôi đóng cửa. Tôi cảm thấy thật sự hồi hộp bởi toàn bộ những điều đang diễn ra.Sau một lúc, ông và K-san chuyển tôi lên bên và đưa tôi vào phòng ngủ. Hành lang cửa số phòng ngủ được quấn giấy báo viết những kí từ cổ trên đó. Tất cả 4 loại âu nhỏ tuổi đựng muối ngơi nghỉ 4 góc phòng cùng một tượng phật bé dại đặt chính giữa phòng trên một cái hộp gỗ nhỏ. Và có cả một cái xô màu xanh lá cây nhạt.

"Cái xô để triển khai gì?" - Tôi hỏi."Để con cháu đi dọn dẹp và sắp xếp vào đấy" - Ông trả lời.

K-san để tôi ngồi xuống giường cùng nói: "Sớm thôi, mặt trời đang lặn, chính vì như vậy nghe mang đến kĩ đây. Cháu phải của nhà này mang lại sáng mai. Con cháu không được ra ngoài trong bất cứ trường phù hợp nào mang lại 7 giờ chiếu sáng mai. Ông bà cháu sẽ không còn gọi hay nói chuyện với cháu cho đến lúc đó. Nhớ kĩ, không được rời chống vì bất kể lí vị gì. Ta đang cho phụ huynh cháu biết chuyện gì đang xảy ra." Bà ta nói với một giọng trầm trọng khiến tôi chỉ biết gật đầu.

"Cháu bắt buộc nghe theo mọi hướng dẫn của K-san." - ông bảo tôi - "Và không bao giờ được rời miếng giấy nhưng bà ấy đưa. Với nếu bao gồm chuyện gì xảy ra, hãy ước nguyện. Còn nữa, nhớ khóa cửa lại lúc ông và K-san đã ra ngoài." Họ ra đi hành lang. Sau đó, tôi ngừng hoạt động phòng ngủ cùng khóa lại. Tôi bật TV và cụ xem, cơ mà tôi cảm thấy lo ngại đến phát ốm. Bà khiến cho tôi bim bim và cơm trắng nắm, dẫu vậy tôi không thể ăn nổi. Tôi xúc cảm như bị cầm tù, cảm thấy suy sụp với sợ hãi. Tôi nằm xuống giường với thiếp đi thời gian nào ko biết.

*

"Cháu đang làm gì thế?" Ông hỏi. "Cháu rất có thể mở cửa ngõ được rồi đó." Tôi liếc quan sát sang bên trái và cột sống của tôi lạnh lẽo buốt. Muối trong chén đang dần đưa sang color đen. Tôi xích lui thoát ra khỏi cái cửa. Toàn thân tôi run rẩy do sợ. Tôi quỳ xuống trước bức tượng phật phật và núm mảnh giấy domain authority thật chặt. Tôi tuyệt vọng cầu xin góp đỡ.

"Xin hãy cứu bé khỏi Hachishaku sama", tôi rên rỉ.

Rồi sau đó, tôi nghe thấy tiếng nói từ ngoại trừ cửa: "Po… Po… Po… Po… Po… Po… Po…" ô cửa lại gõ tiếp. Tôi đang vượt qua lo ngại và cúi đầu trước bức tượng, nửa khóc, nửa mong nguyện cho đến hết đêm. Muối hạt trong cả 4 chén đều đã black hết.

Tôi ngước chú ý đồng hồ. Đã 7 tiếng 30 sáng. Tôi cẩn trọng mở cửa. Bà cùng K-san đứng bên ngoài đang chờ tôi. Khi bà nhìn mặt tôi, bà đã nhảy khóc. "Bà mừng là cháu vẫn còn đấy sống" - bà nói. Tôi đi xuống cầu thang và kinh ngạc khi thấy phụ huynh tôi vẫn ngồi vào bếp. Ông tôi mang lại và bảo: "Nhanh lên! bọn họ phải đi đấy!" công ty chúng tôi đi ra cửa chính và có một dòng xe van màu sắc đen to đang hóng lăn bánh. Vài người trong làng đứng quanh đó, chỉ vào tôi và thầm thì: "Cậu nhỏ bé đó đấy". Cái xe van đó có 9 chỗ, họ đặt tôi ngay giữa, 8 người bọn ông quây quanh mặt cạnh. Bà K-san ngồi ở ghế lái xe. Bạn bên trái tôi, quan sát tôi cùng bảo rằng: "Cháu đang chạm chán phải rắc rối. Chú biết con cháu hẳn hết sức lo. Chỉ việc giữ đầu óc bình thản và nhắm mắt lại. Bọn họ không thể nhìn thấy, nhưng cháu thì bao gồm thể. Đừng mở mắt cho đến khi chúng ta rời khỏi phía trên an toàn."

Ông tôi tài xế phía trước, xe cha tôi theo sau. Khi toàn bộ đã sẵn sàng, đoàn xe nhỏ của bọn chúng tôi bắt đầu lăn bánh. Cửa hàng chúng tôi đi hơi chậm... Khoảng tầm cỡ 20km/h, tất cả khi lờ lững hơn. Một lúc sau, K-san nói "Đây là nơi bọn họ gặp khó khăn," và ban đầu thầm khẩn ước dưới hơi thở ấy. Đó là thời điểm tôi nghe thấy tiếng nói ấy. "Po… Po… Po… Po… Po… Po… Po…"

Tôi gắng lấy miếng giấy da nhưng bà K-san bỏ vào tay tôi. Tôi cúi đầu, nhưng lại tôi lại chú ý ra bên ngoài. Tôi nhận thấy một dòng váy trắng lay bay trong gió. Nó chạy theo cái xe cộ van. Đó là Hachishaku sama. Nó ở bên phía ngoài cửa sổ, nhưng lại vẫn bắt kịp với chúng tôi. Sau đó, đột nhiên nó cúi xuống, quan sát vào mẫu xe tải.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *