CẢM NHẬN VỀ NHÂN VẬT HOA THÀNH THIÊN QUAN TỨ PHÚC FANPAGE, THIÊN QUAN TỨ PHÚC (QUAN TRỜI BAN PHÚC)

Thi&#x
EA;n quan lại Tứ Ph&#x
FA;c Đồng Nh&#x
E2;n 18 B&#x
ED; Mật Nhỏ Của Hoa Th&#x
E0;nh T&#x
E1;c giả: 折痕与墨 —

1, vào mắt của Tạ Li&#x
EA;n, Hoa Th&#x
E0;nh: Ưu điểm x
N, gi&#x
E1; trị sức quyến rũ b&#x
F9;ng nổ. Trong mắt bầy quỷ ở chợ Quỷ: V&#x
F4; địch thi&#x
EA;n hạ, kh&#x
F4;ng g&#x
EC; cản nổi, đ&#x
E1;nh đ&#x
E2;u thắng đ&#x
F3;. Vào mắt ch&#x
FA;ng thần ở Ti&#x
EA;n Kinh: Hủy thi&#x
EA;n diệt địa, s&#x
E1;t tinh tr&#x
EA;n đời. Nhưng trong mắt của mẹ gi&#x
E0; quốc sư, hắn chỉ l&#x
E0; một h&#x
E1;n tử mê man t&#x
EC;nh cuồng nhiệt nghi&#x
EA;m trọng m&#x
E0; th&#x
F4;i.

Bạn đang xem: Hoa thành thiên quan tứ phúc


2, Hoa Th&#x
E0;nh rất ki&#x
EA;u ngạo, hắn cũng c&#x
F3; vốn để ki&#x
EA;u ngạo. Nhưng ở trước mặt Th&#x
E1;i tử Ti&#x
EA;n Lạc, hắn vĩnh viễn chỉ l&#x
E0; một t&#x
ED;n đồ, thứ hắn c&#x
F3; chẳng qua l&#x
E0; l&#x
F2;ng ngưỡng mộ v&#x
F4; hạn v&#x
E0; ch&#x
FA;t x&#x
ED;u tự ti ph&#x
E1;t ra từ nhỏ tim. Với việc n&#x
E0;y, Tạ Li&#x
EA;n b&#x
E0;y tỏ vị Quỷ vương n&#x
E0;o đ&#x
F3; đ&#x
E3; khinh thường nhờn nghi&#x
EA;m trọng tới thần linh rồi đ&#x
F3;? Tự ti c&#x
E1;i g&#x
EC; chứ?! bé mọe n&#x
F3; cả người Tạ Li&#x
EA;n đều l&#x
E0; Hoa Th&#x
E0;nh!

3, quan lại hệ giữa Hạ Huyền v&#x
E0; Hoa Th&#x
E0;nh kh&#x
F4;ng tệ, nhưng Hoa Th&#x
E0;nh kh&#x
F4;ng c&#x
F3; &#x
FD; g&#x
EC; l&#x
E0; sẽ giảm nợ mang đến Hạ Huyền tẹo n&#x
E0;o cả. N&#x
EA;n tăng l&#x
E3;i tuyệt l&#x
E0; kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n tăng l&#x
E3;i th&#x
EC; cuối c&#x
F9;ng tất cả đều tăng hết.

4, sau khoản thời gian Hoa Th&#x
E0;nh trở th&#x
E0;nh Quỷ vương Tuyệt cảnh, trước lúc gặp lại Tạ Li&#x
EA;n, hắn chưa bao giờ cảm thấy chữ m&#x
EC;nh xấu. V&#x
ED; dụ như mấy trăm năm trước l&#x
FA;c chợ Quỷ mới khai trương s&#x
F2;ng bạc, Hoa Th&#x
E0;nh tự tay vung l&#x
EA;n viết nhị c&#x
E2;u đối ở cửa, v&#x
F4; c&#x
F9;ng ti&#x
EA;u s&#x
E1;i. Hoa Th&#x
E0;nh xem kết thúc tự cảm thấy c&#x
E0;ng ngắm c&#x
E0;ng h&#x
E0;i l&#x
F2;ng. Dĩ nhi&#x
EA;n sau một mảnh im lặng quỷ dị, ch&#x
FA;ng quỷ lập tức b&#x
F9;ng nổ: "&#x
C1;u &#x
E1;u! Kh&#x
F4;ng hổ l&#x
E0; th&#x
E0;nh chủ! Chữ viết thật mạnh mẽ b&#x
E1; đạo!". "Trong thi&#x
EA;n hạ kh&#x
F4;ng thể t&#x
EC;m được người viết đẹp hơn thế n&#x
E0;y!". "Ch&#x
FA;ng ta đ&#x
FA;ng l&#x
E0; may mắn c&#x
F3; thể chi&#x
EA;m ngưỡng th&#x
E0;nh chủ m&#x
FA;a b&#x
FA;t!".

... 5, Hoa Th&#x
E0;nh vẫn cảm thấy Tạ Li&#x
EA;n mặc nữ trang v&#x
F4; c&#x
F9;ng xinh đẹp, kh&#x
F4;ng đ&#x
FA;ng, phải gọi l&#x
E0; gớm diễm mới đ&#x
FA;ng. (Kinh diễm: Đẹp khiến người kh&#x
E1;c ghê ngạc). Tiếc l&#x
E0; Hoa cha Sợ kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m n&#x
F3;i với Tạ Li&#x
EA;n việc n&#x
E0;y.

6, Người Hoa Th&#x
E0;nh gh&#x
E9;t nhất tr&#x
EA;n thế giới n&#x
E0;y ch&#x
ED;nh l&#x
E0; Bạch V&#x
F4; Tướng. Th&#x
ED;ch Dung s&#x
E1;t n&#x
FA;t theo sau.

7, Hoa Th&#x
E0;nh ghen tuông tị với Lam Vong Cơ c&#x
E1;ch v&#x
E1;ch chỉ hơn chứ kh&#x
F4;ng k&#x
E9;m. Đường đường l&#x
E0; Quỷ vương Tuyệt cảnh tức thì cả giấm của bội đao m&#x
EC;nh cũng ăn.

8, Hoa Th&#x
E0;nh sẽ kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i mang đến ngươi biết l&#x
FA;c hắn đổi acc clone đi gần Tạ Li&#x
EA;n, bề ngo&#x
E0;i th&#x
EC; bĩnh tĩnh thoải m&#x
E1;i... Tr&#x
EA;n thực tế, nội t&#x
E2;m đ&#x
E3; đi&#x
EA;n cuồng lắc lư: "Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ Th&#x
E1;i tử điện hạ. . ."

9, L&#x
E0; chủ của chợ Quỷ, Hoa Th&#x
E0;nh thân quen ăn sơn h&#x
E0;o hải vị sao c&#x
F3; thể ăn được cơm Tạ Li&#x
EA;n nấu? Nh&#x
EC;n một người kh&#x
E1;c cũng l&#x
E0; Quỷ vương – Hạ Huyền tê xem, mới một miếng l&#x
E0; đ&#x
E3; nếm được cả t&#x
E2;m ma rồi.

L&#x
E0; v&#x
EC; t&#x
EC;nh y&#x
EA;u đ&#x
F3; đứa nhỏ ngốc.

10, Hoa Th&#x
E0;nh gh&#x
E9;t thần quan, kh&#x
F4;ng phải chỉ một người m&#x
E0; l&#x
E0; tất cả thần quan liêu tr&#x
EA;n thi&#x
EA;n đ&#x
EC;nh (Kh&#x
F4;ng gồm Vũ Sư). Trừ Th&#x
E1;i tử điện hạ nh&#x
E0; hắn.

Xem thêm: Bi rain kiện kẻ tung tin anh phản bội kim tae hee, rain and kim tae

11, C&#x
F3; người n&#x
F3;i Hoa Th&#x
E0;nh th&#x
ED;ch Tạ Li&#x
EA;n như vậy, sao đ&#x
E0;nh l&#x
F2;ng để Tạ Li&#x
EA;n l&#x
E0;m thụ chứ? Nguy&#x
EA;n nh&#x
E2;n rất đơn giản. Hoa Th&#x
E0;nh b&#x
E0;y tỏ ca ca qu&#x
E1; thẹn th&#x
F9;ng, hắn cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; c&#x
E1;ch n&#x
E0;o đ&#x
E0;nh để bản th&#x
E2;n ở tr&#x
EA;n th&#x
F4;i. Như đ&#x
E3; n&#x
F3;i, bản th&#x
E2;n Tạ Li&#x
EA;n cũng kh&#x
F4;ng phải kiểu người l&#x
E0;m c&#x
F4;ng.

12, Nếu như c&#x
F3; thể, Hoa Th&#x
E0;nh hy vọng c&#x
F3; thể nạm Tạ Li&#x
EA;n chịu mọi đau khổ. Nhưng Hoa Th&#x
E0;nh biết Tạ Li&#x
EA;n sẽ kh&#x
F4;ng đồng &#x
FD;. Nhất định ca ca sẽ n&#x
F3;i c&#x
F9;ng nhau đối mặt.

13, Hoa Th&#x
E0;nh rất căm gh&#x
E9;t bản th&#x
E2;n từng nhỏ yếu của m&#x
EC;nh.

14, Thật ra th&#x
EC; trừ Tạ Li&#x
EA;n ra Hoa Th&#x
E0;nh kh&#x
F4;ng để &#x
FD; tới những người kh&#x
E1;c lắm. Nhưng l&#x
FA;c ở n&#x
FA;i Đồng L&#x
F4;, hắn th&#x
E0; m&#x
F3;c mắt của m&#x
EC;nh cũng kh&#x
F4;ng bằng l&#x
F2;ng hy sinh người sống. Bởi v&#x
EC; hắn biết nếu như đổi th&#x
E0;nh Tạ Li&#x
EA;n, y cũng sẽ l&#x
E0;m như vậy. 15, Tạ Li&#x
EA;n v&#x
F4; c&#x
F9;ng quan lại trọng với Hoa Th&#x
E0;nh, v&#x
F4; c&#x
F9;ng v&#x
F4; c&#x
F9;ng quan liêu trọng. Kh&#x
F4;ng cầu c&#x
F9;ng sống nhưng cầu c&#x
F9;ng y đi chết. Tạ Li&#x
EA;n ch&#x
ED;nh x&#x
E1;c l&#x
E0; ch&#x
ED;nh đạo nh&#x
E2;n gian v&#x
E0; trung t&#x
E2;m thế giới. L&#x
E0; trung t&#x
E2;m thế giới của Hoa Th&#x
E0;nh. 16, D&#x
F9; biết Tạ Li&#x
EA;n kh&#x
F4;ng hận Qu&#x
E2;n Ng&#x
F4; nhưng Hoa Th&#x
E0;nh vẫn gh&#x
E9;t Qu&#x
E2;n Ng&#x
F4; như cũ. Nhưng cũng chỉ gh&#x
E9;t m&#x
E0; th&#x
F4;i.

17, cha ng&#x
E0;n ngọn đ&#x
E8;n Trường Minh. V&#x
EC; sao lại l&#x
E0; cha ng&#x
E0;n? ba ng&#x
E0;n thế giới đều l&#x
E0; người.

18, Qu&#x
E2;n li&#x
EA;n hoa hề, ng&#x
E3; li&#x
EA;n qu&#x
E2;n hề

"Đời n&#x
E0;y gặp người, gặp hoa vào mưa". Hoa Li&#x
EA;n, nhì từ mỹ miều biết bao.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu như khách hàng không thấy câu chữ chương, vui mừng bật chính sách hiện hình ảnh của trình chuẩn y để đọc.Tạ Liên bị Hoa Thành bế bên trên cánh tay, hướng về phía phía bên phía trong hang đá tối om mà lại đi tới. Mối cung cấp sáng ở bên cạnh hai fan cũng chỉ bao gồm một vài bé bướm bội nghĩa đang dancing múa. Tạ Liên không thấy rõ được biểu tình xung quanh Hoa Thành dẫu vậy y có thể xúc cảm được, từ bây giờ cả thân thể và cánh tay Hoa Thành rất nhiều đang cứng đờ. Trường đoản cú trước tới giờ chưa phải Hoa Thành trước đó chưa từng ôm qua y, nhưng bây giờ y cảm thấy thật rõ ràng có thứ nào đấy trước mắt ko giống. Hoa Thành thậm chí là cổ tay y cũng không đụng vào. Tạ Liên vẫn luôn nhìn mặt Hoa Thành, y còn sử dụng sức chớp mắt cơ mà Hoa Thành vẫn tránh đi mắt y, cũng ko cùng góc nhìn y giao tiếp. Rồi hai người đi cho tới một hang đá khác, vào hang đá nọ có một nệm đá. Hoa ra đời tức ôm y thả lên giường. Hắn đang muốn làm Tạ Liên nằm xuống, bỗng nhiên cảm thấy được dòng gì, ngay tắp lự kiểm tra một chút ít phía sau Tạ Liên, nói: "Bọn họ hạ chú đến huynh?" Tạ Liên vui mừng: cuối cùng phát hiện rồi! cụ nhưng, Hoa Thành không ngờđến hiện thời mới cảm thấy Tạ Liên tất cả điểm không thích hợp, cũng hoàn toàn có thể nhìn ra hắn vừa có nhiều điều trở tay ko kịp. Tạ Liên đang đợi Hoa Thành giúp y lau sạch Tòng mệnh phù, ai ngờ, Hoa Thành chuyển tay ra được một phần thì ngừng lại, sau cuối vẫn là thu tay về, lặng lặng rước Tạ Liên đặt trên giường đá. Đại khái là vì mong mỏi Tạ Liên không ngại lắng, hắn trầm giọng nói: "Điện hạ lặng tâm. Ta trợ thời thời sẽ không còn giết nhì tên phế đồ vật kia. Mặc dù rằng ta thật sự rất ước ao giết bọn chúng." Trên chóng đá cơ còn trải một tấm cỏ mới, Tạ Liên nằm thẳng bạn trên giường mềm mại, một chút ít cũng không cộm. Đang lúc cực kì khó hiểu vày sao Hoa Thành ko giải chú mang lại y, tức thì thấy tay Hoa Thành hướng về phía đai sống lưng ở hông y, cởi nút buộc. (amen thắp nến đến Thành chủ lão nhân gia) Tạ Liên bây giờ ngay cả lục phủ ngũ tạng phần lớn bốc khói, vẫn luôn nỗ lực giãy giụa. Y cảm xúc Tòng mệnh phù trên sườn lưng kia bước đầu mất hiệu lực, liền cần sử dụng sức giật chân mình một cái, "A" lên một tiếng. Tuy thoạt nhìn y hệt như cá chết đùng một phát hấp ăn năn giãy giụa nhảy một chút, chỉ cần phát ra phòng nghị mà không tồn tại uy hiếp cơ mà Hoa Thành vẫn chớp nhoáng cứng đờ, nháy mắt ngay tức khắc thu tay lại: "Ta đang không làm những gì hết!" bên cạnh đó cảm thấy bản thân khẩu khí quá mức, hại là dọa tới Tạ Liên, trong trái tim Hoa Thành tức khắc sinh ra phòng cự. Hoa Thành lui lại vùng phía đằng sau mấy bước, ngữ khí dần lờ đờ lại, trầm giọng nói: "Điện hạ, ta sẽ không còn làm cái gì hết. Huynh... Không đề xuất sợ hãi." Tạ Liên liền hiểu rõ. Hoa Thành vẫn không vậy chắc được Tạ Liên đã đáp lại kiểu dáng gì, đến nên dứt khoát liền ko nghe y đáp lại, chính vì vậy không tuỳ luôn tiện buông y ra. Hắn giống như tận lực khắc chế cái gì, lại một đợt nữa nói bằng ngữ khí cam đoan: "Điện hạ, tin ta." Một câu "Tin ta" này, đối chiếu với cách nói trong quá khứ của hắn liền cảm nhận thấy có sự thiếu có thể chắn. Tạ Liên nghĩ không biết vấn đáp thế nào là tốt nhất, nhưng mà giãy giụa thì lại sợ hắn phát âm nhầm càng nghiêm trọng hơn cần vẫn luôn nằm lặng không nhúc nhích, thành trung thực thật chờ cho đến khi uy lực của Tòng mệnh phù qua đi. Hoa Thành thấy y không hề "chống cự" new đi tới rồi chuyển tay lên, túa ra đai sườn lưng Tạ Liên. Tạ Liên thì thầm nghĩ: "Tam Lang?" tuy rằng Hoa Thành vẫn cởi xống áo Tạ Liên tuy vậy lại tận lực không đụng đến body y, tốc độ không nhanh không chậm. Lúc đầu là túa xuống áo ngoài, tiếp nối mới là trung y. Tạ Liên tất nhiên hoàn toàn tin cậy hắn sẽ không còn làm cái bài toán giậu đổ bìm leo, nhưng cải cách và phát triển theo loại này thì trọn vẹn nằm ko kể dự con kiến của y, khiến cho y không khỏi trợn to hai mắt, mãi cho tới khi một bé bướm tệ bạc bay mang đến đậu trên đầu vai y, cảm giác ấm áp và ngứa ngáy khó chịu ngáy bò lên trên đầu vai. Y cần sử dụng dư quang sinh sống khóe mắt đảo qua mới phát hiện trên vai y hôm nay có chút đỏ tím cùng hơi tương đối sưng, bao gồm chỗ da còn bị nứt. Chỗ nào sau lúc bướm bạc trải qua mới thoáng đưa biến xuất sắc hơn. Là ở chỗ băng thiên tuyết địa sau thời điểm bò sờ lăn đánh liền giữ gìn tổn thương do giá rét. Bao gồm y cũng không hoàn toàn cảm giác được, bởi vì với y, xúc cảm khi đau đã mất quá nhạy cảm cảm, ướp lạnh thì ướp đông lạnh thôi, mặc dù có phát hiện tại là bị thương. Đại khái là y đợi nó trường đoản cú hồi phục. Nhưng chính Hoa Thành so với y lại biết ví dụ chỗ y bị yêu quý hơn, lại còn hãy nhờ rằng nhất định phải xử lý miệng dấu thương mang đến y. Phiên bản thân y khi đang hơi xuất thần, Hoa Thành ngay tức khắc nâng cánh tay y lên. Phía trên tay càng có không ít vết thương vị giá rét. Rộng nữa bởi vì kịch liệt nhưng mà chạy vội cùng với lôi kéo, có nơi vẫn chảy máu. Thiệt ra Tạ Liên không sợ hãi đau, dẫu vậy y lại sợ hãi ngứa. Trong tình cảnh này, y không rứa lòng được mà lại nhớ lại ký ức nhỏ dại vụn của đa số năm về trước. Sơn động black nhánh, thiếu niên run rẩy nhưng đôi tay lại rét bỏng, vai trung phong lý hoảng loạn lung tung va chạm, tim đập thuộc thở dốc lộn xộn... Nguyên bản là trong trí nhớ đang mờ nhạt đến tất yêu mờ nhạt hơn, lại sớm bị năm tháng phong è áp lên, nhét vào trong góc. Bây chừ lại ghi nhớ tới, lại sở hữu một tứ vị hoàn toàn bất đồng, thật sự là bức cho những người ta mong ôm đầu hét chói tai, đặc biệt là hiện trên Hoa Thành sống trước mặt y, cơ hồ nước như làm cùng một sự tình. Mặt cùng đầu óc Tạ Liên gần như như hiện giờ đang bị thiêu cháy, chỉ hại Hoa Thành chú ý thấy. Thế nhưng Hoa Thành cũng không tồn tại nhìn y, không còn lòng vâng lệnh hứa hứa hẹn trước đó, quay đầu sang một bên không chú ý nửa mồi nhử vai white như tuyết đang lộ ra. Đang cơ hội này, đùng một cái phía sau Hoa Thành toát ra một thanh âm: "Hoa Thành! tên điên đơn vị ngươi cho rằng muốn làm những gì Thái tử Điện hạ?! Quá gớm tởm!" Hoa Thành bỗng nhiên nhiên xoay đầu lại, Tạ Liên cũng lướt qua hắn, nhìn tới cửa ngõ hang đá. Hóa ra là chiêu mộ Tình! Phong Tín cũng ở bên cạnh hắn. Hai fan mới vừa rồi bị Hoa Thành quấn thành nhộng, không biết làm nạm nào để né được ra, tìm đến nơi này. Bọn họ thấy một màn này vào hang đá, nhan sắc mặt liền hàng loạt trắng bệch. Khía cạnh Tạ Liên cũng trắng. Phen này mặt mũi hầu như không ngừng rồi! Phong Tín chỉ Hoa Thành, lại chỉ chỉ áo quần mới túa một nửa của Tạ Liên, sau một thời gian lâu new thốt được ra mấy chữ: "Ngươi... Ngươi... Ngươi mau buông huynh ấy ra!" Hoa Thành hối hả kéo áo xống Tạ Liên lên, ghẻ lạnh nói: "Hai tên phế vật những ngươi còn dám tìm đến đây, ngại ngùng mệnh bản thân quá lâu năm sao?" tuyển mộ Tình trào phúng: "Bỏ mẫu tay nhơ bẩn bẩn của ngươi ra! Cóc ghẻ còn muốn ăn uống thịt thiên nga. Đừng nói là ngươi ao ước tám trăm năm, mặc dầu mơ thêm một nghìn một vạn năm ngươi cũng chớ nghĩ tới bài toán dính được một ngón tay vào hoàng thái tử Điện hạ!" Nghe vậy, Tạ Liên trong tâm cười một tiếng, mặt khác vừa giận dữ vừa cảm hứng được một tia không mê say hợp. Hai cái chuyện này là như thế nào? Gì mà cho nỗi hung ác nhục mạ Hoa Thành như thế? Chẳng lẽ là do vừa rồi Hoa Thành đánh đàn họ một trận? nhưng mắng như vậy này thật có chút thừa mức, hình như cố ý mong chọc giận Hoa Thành, nhưng mà chọc giận Hoa Thành đàn họ không hữu ích gì, vậy mục tiêu ở đâu? hơn nữa ẩn ẩn trong khẩu ca của lũ họ còn lấy mũi giáo hướng vào Tạ Liên, trong khi chỉ sợ cõi trần không loạn, sợ Hoa Thành đang không làm cái gi Tạ Liên khi giận dữ! Hoa thành quả nhiên bị chọc giận, bên trên khuôn khía cạnh tái nhợt thoáng hiện tại hắc khí. Hắn vơi giọng nói: "Nếu các ngươi bao gồm ý định tìm kiếm chết..." Tạ Liên quan sát ra trong mắt hắn mảy may không bịt giấu gần cạnh khí, thầm nghĩ: "Không cần!!" Đã muộn. Loan đao thoát khỏi vỏ. Ách Mệnh lóe lên hàn quang! Phong Tín cùng chiêu tập Tình sửng sốt, từng fan cúi đầu. Vẫn tốt, trên bạn cũng chưa nhìn thấy được miệng vệt thương. Nhưng đàn họ còn chưa kịp thở phào một hơi, nửa fan trên của bầy họ ngay tức khắc "Đông" một tiếng, nửa người từ bên dưới yên lặng xẻ xuống. Huyết tươi cuồng phun, máu chảy đầy đất. Tạ Liên vô luận phần đông không cho rằng sự tình vẫn phát triển như vậy này, xụi lơ trên giường đá, cả gớm ngây dại. Hoa Thành không ngờchém vào eo Phong Tín và chiêu mộ Tình! Hai fan kia còn hoàn toàn không gồm bị chém chết, ngã lăn xuống đất. Một người cắn răng, một người thì rống lên giận dữ, tình trạng cả hai các thảm ko nỡ nhìn. Hoa Thành sắc mặt lanh lùng thu lại loan đao, non nửa phần trên mặt hắn dính một ít vết máu, một sợi đỏ thắm, càng làm nổi bật lên khuôn mặt có khí chất yêu tà của hắn. Hắn đứng trong vũng máu đó một dịp lâu, xoay đầu lại, xoay bạn đi về phía Tạ Liên. Tạ Liên lúc này mới kéo về được chút thần, trơ mắt nhìn khuôn khía cạnh vững quà của Hoa Thành, càng ngày cho tới càng gần, bước vào trước fan y, cầm 1 bàn tay của y, một tay lấy y kéo vào trong lồng ngực. Hoa Thành ở mặt tai y thấp tiếng nói một câu. Tạ Liên bị ôm lấy gắt gao, bên tai nghe được câu nói bé dại kia, ngực bang bang kinh hoàng, tim y như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hốt nhiên y thấy thân thể được buông lỏng. Tòng mệnh phù tuyển mộ Tình vẽ sau sống lưng y rốt cuộc đã bị lau sạch! tuy rằng nói sẽ không buông ra, nhưng sau khi giúp y giải khai Tòng mệnh phù, Hoa Thành vẫn hơi buông lỏng tay, buông Tạ Liên ra. Tạ Liên hít sâu một hơi, nhảy đầm dựng lên, ngã trên đất: "Các ngươi ráng nào rồi?!" tuyển mộ Tình yêu thương nặng, khóe miệng chảy không hề ít máu, ánh mắt tan rã. Phong Tín vẫn còn một hơi, thế chặt tay y nói: "Thái tử Điện hạ..." Tạ Liên cũng cầm chặt tay hắn nói: "Cái gì? Ngươi ý muốn nói mẫu gì?" Phong Tín: "Cẩn thận... Hắn... Là quái vật...!" Hắn như thể liều mạng trước khi chết nói ra câu này để cảnh báo, ai ngờ, Tạ Liên lại nói: "Quái vật? Ta siêu hiếu kì, các ngươi là thú vật sao?" hoàn thành lời, y tức tốc rút Phương tâm ra, đâm thiệt mạnh xuyên thẳng qua ngực Phong Tín, mang mạng sống của hắn đóng luôn trên phương diện đất. Phong Tín lộ ra vẻ mặt quan yếu tin được, tiếng rượu cồn liền đứt. Mà lại Tạ Liên cũng ném tay hắn ra, đứng dậy, rút kiếm ra, chỉ vào thi hài hai fan trên phương diện đất: "Máu cũng đổ rồi, đừng có rỉ tai dài dòng do vậy nữa." Một bên bỗng nhiên truyền cho hai tiếng mỉm cười lạnh, thi thể chiêu tập Tình bị chặt ngang thành nhì đoạn quay đầu qua, phía Tạ Liên cười cợt lạnh. Nửa bạn trên của hắn quỳ rạp xung quanh đất, tức thì tính quay đầu, cũng vậy nhưng nửa mặt mặt dán xuống, ai ngờ, khi hắn quay đầu lại là xoay hoàn chỉnh một vòng, rồi chuyển phiên thẳng về thiết yếu diện! hai kẻ này căn bạn dạng không phải Phong Tín và tuyển mộ Tình mà là nhì yêu vật đo đắn từ ở đâu mà tới. Phong Tín với Mộ thực lòng vẫn hiện nay đang bị nhốt trong loại kén mập kia, vẫn nghĩ giải pháp cắn xé đi ra. Mới vừa rồi lúc Hoa Thành giúp Tạ Liên xóa đi Tòng mệnh phù, ở mặt tai y nói nhỏ chính là chuyện này. Sắc đẹp mặt white bệch của nhì kẻ kia cũng không hẳn vì kinh ngạc hay sợ hãi, mà lại là vì lũ họ vốn dĩ các khôn bắt buộc là người! "Phong Tín" cùng "Mộ Tình" những cười ko ngớt, trăm mồm một lời mà nói: "Như ngươi mong mỏi muốn!"Ngay sau đó, bọn chúng liền trở thành hai kẻ thân lở loét đầy máu mủ. Hoa Thành đứng trước người Tạ Liên, nhị kẻ lở loét đầy ngày tiết mủ cơ liền lưu đụng dung hợp, vạc ra từng trận ùng ục ùng ục, như làm bếp nước sôi nhưng mà toát ra bong bóng khí rét hôi hổi, không chỉ có vậy lại dừng tụ thành các hình người, càng ngưng càng tốt lớn. Chú ý nó từng chút một căn vặn vẹo thành hình, một trận hàn ý trường đoản cú eo Tạ Liên không nhịn được cơ mà xông trực tiếp lên lồng ngực. "Phong Tín" cùng "Mộ Tình" trước phương diện hai fan họ phát triển thành mất, cụ vào đó là một trong thiếu niên ngôi trường bào bạch y. Quan sát thân hình cũng có thể ước chừng thiếu thốn niên này tầm mười bảy mười tám tuổi, cùng bề mặt đeo một mặt nạ nửa phương diện khóc nửa phương diện cười. Mặc dù rằng không nhìn thấy mặt hắn nhưng kể từ sau phương diện nạ lại truyền tới một âm nhạc thiếu niên trong trẻo: "Tạ Liên, ngươi khỏe." Khóe môi Tạ Liên lag giật, domain authority đầu y những đã tê rần. Hoa Thành che chở trước người y, vung đao chém tới! Đối khía cạnh với ám khí của loan đao Ách Mệnh, Bạch Vô Tướng trọn vẹn không sợ, nhân cơ hội Hoa Thành bao gồm chút xíu sơ hở ngay tức thì ngay mau chóng vọt cho phía sau lưng Hoa Thành, tay hướng đến phía Tạ Liên, muốn chạm vào phương diện y. Ngân quang xẹt qua, Hoa Thành lại đợt nữa chắn sinh hoạt trước fan Tạ Liên, ghẻ lạnh nói: "Bỏ mẫu tay nhơ bẩn bẩn của ngươi ra." Lại là lấy nguyên câu nói trước khi của hắn nhưng trả lại mang đến hắn. Fan mặc bạch y cơ tay phải đứt ra, rơi xuống đất. Nhưng vấn đề này so với hắn căn bạn dạng không gồm bất kì tác động gì, tay áo to rộng cơ liền rung lên, bít đi cánh tay new bị chém cụt, khu vực vết chém ngay tức thì mọc ra thêm một tay mới, bàn tay hắn kết thành cố kỉnh trảo, nhằm mục đích vào đôi mắt bên yêu cầu của Hoa Thành nhưng mà đâm tới. Toàn thể quá trình, phần lớn chỉ vào một khoảnh khắc! Thân thủ Hoa Thành cũng lóe lên rất nhanh, dẫu vậy rồi một mặt mặt hắn vẫn lưu lại hai vệt thương. Đây là phá lệ lần đầu tiên tốc độ của Hoa Thành cần yếu nghiền áp đối phương hoàn toàn. Ánh mắt hắn hơi dao động, lập tức đổi khác sách lược, triệu ra sản phẩm ngàn hàng chục ngàn cánh bướm bạc, điên cuồng mà lao về phía đối phương. Rất nhiều bướm bạc đãi kia đem Bạch y nhân nọ quấn thành một cái nhộng hình người lấp lánh lung linh ngân quang, nhưng mà chỉ sợ hãi không thể kéo dãn quá lâu. Hoa Thành đang mong muốn kéo Tạ Liên kèm theo nghe được một giờ rít vạc ra tự những nhỏ bướm bạc tình kia, tiếp đến chúng liền nổ thành muôn vàn phân tử phấn lấp lánh! Tạ Liên thấy sắc đẹp mặt Hoa Thành khẽ biến, liền nhận thấy một lần hoàn toàn có thể đem từng nào bướm bạc hủy đi như thế, sợ hãi là thực trạng hiện tại quá không ổn. Sau khi đám vết mờ do bụi phấn rầm rịt lấp lánh kia cất cánh lả tả đầy trời, đem thân ảnh thân ảnh Bạch y nhân che đi, đột chốc cánh tay mới mọc ra kia lại đâm tới, đợt tiếp nhữa hướng vào mắt yêu cầu của Hoa Thành. Lần này mang đến phiên Tạ Liên rút Phương trọng tâm ra, một tìm trảm xuống! Một tìm này của y không những chặt đứt một tay kia của Bạch y nhân, nhưng còn gần như chém đứt một ít thân mình hắn. Hoa Thành nói: "Điện hạ, đi!". Tạ Liên cũng không thể thay đấu mãi, thấy thực trạng chuyển biến tốt hơn ngay tức thì thu tìm lại, với Hoa Thành đồng loạt lao ra khỏi hang đá, lộ trình tối black như mực ở trước mặt cứ vậy mà tiếp nối lao đi. Tạ Liên vừa chạy vừa nói: "Là hắn! Hắn... Thật sự không chết!" Hoa Thành đi trước, tốc độ ung dung, bên đường vừa chế tạo điệp trận thuộc thật các tơ tuyển chọn thành một chướng ngại vật vật rất to lớn vừa nói: "Có thể kia chưa hẳn là nguyên phiên bản của hắn." Tạ Liên làm việc phía sau tương đối hơi ôm đầu, theo sát bước đi hắn nhưng nói: "Không... Ta bao gồm thể cảm hứng được nhất thiết kia chính là nguyên phiên bản của hắn! Hắn chẳng những không chết mà lại càng bạo dạn hơn, chẳng lẽ tất cả thứ gì góp hắn hồi sinh... Còn nếu như không thì hắn làm cách nào rất có thể trực tiếp hóa thành ngoại hình cả Phong Tín và chiêu tập Tình? Thần quan đã phi thăng sẽ tương đối khó đưa mạo! phần nhiều là không có khả năng làm ra một tấm domain authority giả giống bọn họ được!" Nghe ngữ khí của y gồm chút không đúng, Hoa Thành cũng tương đối cứng người, xoay đầu kéo y đi, nói: "Điện hạ! Đừng sợ. Có thể không nên hắn càng ngày càng mạnh, bao gồm một khả năng, chính là đối với Phong Tín và tuyển mộ Tình hắn cực kỳ quen thuộc! vì thế mới hoàn toàn có thể làm được cỗ da trả của đàn họ. Kẻ này một mực cả huynh và bọn họ đều..." Lời còn chưa dứt, ánh mắt Tạ Liên đã rơi xuống bàn tay đang vậy lấy tay bản thân kia. Thần sắc và khẩu ca Hoa Thành các ngưng đọng một lát. ở đầu cuối hắn thu lại sắc mặt, thu tay về phía sau lưng, luân chuyển người thường xuyên đi về phía trước. Tạ Liên không có đi theo sau, đứng trên đó gọi hắn: "Tam Lang." Hoa Thành ngừng bước, thân thể cứng đờ. Thế nhưng hắn không xoay đầu lại, đáp lại giống như rất bình tĩnh: "Điện hạ." Tạ Liên đứng làm việc sau sườn lưng hắn lên tiếng: "Mới vừa rồi xảy ra không hề ít việc, ta gồm điểm luống cuống tay chân." Hoa Thành: "Ừm." Tạ Liên: "Tuy nói rằng bây giờ thật ra vẫn luýnh quýnh tay chân, tuy vậy ta ý muốn hỏi đệ một vụ việc cho rõ ràng, chỉ xin đệ trả lời ta đúng sự thật." "..." Hoa Thành: "Được rồi." Tạ Liên nghiêm nghị: ""Kim bỏ ra ngọc diệp quý nhân", cho tột cùng là ai?" Ngón tay sau sườn lưng Hoa Thành khẽ động. Sau một thời điểm lâu trầm mặc, hắn new hậm rãi nói: "...Điện hạ sẽ biết đươc, đề xuất gì bắt buộc hỏi lại." Tạ Liên gật gật đầu: "Thì ra là thế. Trái thật chính xác là như vậy." Hoa Thành không ừ hử mang một tiếng. Ngừng một chút, Tạ Liên ngữ khí chắc nịch tiếp tục nói: "Vậy đệ không muốn biết, ta có quan tâm đến gì về chuyện này sao?" "..." Hoa Thành khá nghiêng đầu, giống như không dám quay lại nhìn thằng Tạ Liên, chỉ lòi ra hai dấu thương trên mặt: "Điện hạ có thể không nói đến ta được không?" Thanh âm của hắn phần nhiều phảng phất sự khổ sở. Tạ Liên nói: "Xin lỗi. Chuyện này không nói ví dụ không được." tuy nhiên Hoa Thành không buộc phải hô hấp, nhưng sau khoản thời gian nghe được câu này, hắn vẫn bất giác hít sâu một hơi. Tuy rằng dung nhan mặt hắn trắng mang đến độ cực thảm, tuy vậy vẫn mỉm cười một chút, rất tất cả phong độ nhưng mà nói: "Cũng đúng. Vậy cũng tốt." Hắn lúc này so với người đang hóng tuyên án tử cũng không không giống nhau là bao, mắt nhắm lại. Ai ngờ, hắn vừa thành trung thực thật mà nhắm đôi mắt lại được một lát, đùng một cái mở đôi mắt ra. Sau lưng, bao gồm hai cánh tay, vẫn ôm chặt rước hắn. Tạ Liên lấy mặt chôn ở đầu vai hắn, ko nói một giờ đồng hồ nào. Mặc dù rằng cái gì cũng chưa có nói, nhưng vậy nên là đầy đủ rồi. Thật lâu sau đó, Tạ Liên cảm hứng được tín đồ mình sẽ ôm xoay fan lại, hòn đảo khách thành chủ, gắt gao bao phủ lấy y. Y nghe được thanh âm lúng ta sợ hãi từ phía trên truyền đến: "Điện hạ... Huynh như thế này...Thật là đòi mạng ta rồi." ________________
*
"Tạ Liên mang mặt chôn sống đầu vai hắn, ko nói một tiếng nào. Mặc dù rằng đồ vật gi cũng chưa xuất hiện nói, nhưng bởi vậy là đủ rồi." 177 chương mới chịu tỏ tình, rõ là gian nan =((.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *