MỎ THIẾC TĨNH TÚC CAO BẰNG, MỎ THIẾC SIÊU KHỦNG Ở VIỆT NAM

Ai không biết xã hội nhà nghĩa là gì thì lên mỏ Tĩnh Túc. Thời bao cấp, khu vực đây điện bao gồm suốt ngày đêm, giết thịt cá đầy đủ, trẻ em có kem ăn hàng ngày.


Dấu ấn Liên Xô thân lòng núi non trùng điệp Cao Bằng

Khoa học tập và technology đưa nông sản Cao bằng vươn xa

Đắt hàng đặc sản miến dong đỏ phiên bản địa Cao Bằng

Kết nối vấn đề làm làm việc vùng khó khăn Cao Bằng


Bảy thập kỷ vẫn qua, những thế hệ thợ mỏ vẫn nhắc mãi về kỷ niệm cùng tình hữu hảo Việt – Xô. Ảnh: Tùng Đinh.

Bạn đang xem: Mỏ thiếc tĩnh túc cao bằng

Thiên đường

5h sáng, ông Võ Đình Minh thức dậy khi mây mù còn giăng mờ ảo trước sảnh nhà. Người lũ ông sinh vào năm 1959 này thuộc thay hệ rubi của mỏ thiếc Tĩnh Túc, vết ấn đậm nét của tình hữu nghị Việt - Xô sinh sống tỉnh Cao Bằng.

Cựu người công nhân thuộc xưởng cơ khí của Mỏ thiếc Tĩnh Túc hiện nay đã nghỉ hưu. Thể lực thiên phú thuộc những tài năng lái xe, sửa chữa, do chuyên gia Liên Xô huấn luyện và đào tạo từ những năm 70 nuốm kỷ trước, góp ông vẫn dư mức độ vần vô lăng cái xe mua 2 tấn ngược xuôi giao hàng khắp những con dốc thị xã Tĩnh Túc.

“Ngày xưa dậy muộn hơn. Ở nhà tập thể, đi dạo vài chục mét ra đến sân. Trung bình 7h30 bao gồm xe của mỏ đón ra tận xưởng làm. Trưa xe pháo đón ngược ra nhà ăn của mỏ. Chiều xe chở về sảnh tập thể”, ông Minh kể.

Tên điện thoại tư vấn Tĩnh Túc vốn được gọi trại đi từ Thin Tốc trong giờ đồng hồ Tày, nghĩa là đá rơi. Từ ủy ban nhân dân huyện Tĩnh Túc, đi vào thị trấn, phải qua hàng trăm km dốc quanh co, trơn trượt. Tên thường gọi Thin Tốc bắt nguồn từ đó.

Ông Võ Đình Minh say sưa đề cập lại gần như ký ức vàng son một thời của Mỏ thiếc Tĩnh Túc. Ảnh: Tùng Đinh.

Cụ Võ Đình Khôi, phụ thân ruột ông Minh, vốn là fan xã Nghĩa Phương, huyện tư Nghĩa, Quảng Ngãi. Vậy là cán cỗ tỉnh Quảng Ngãi, tập trung ra Bắc rồi được nhà nước cắt cử về có tác dụng Trưởng chống Đời sinh sống của Mỏ thiếc Tĩnh Túc. Tại đây, ông Khôi cần duyên với bà Đinh Thị Tốt, tín đồ Tày bản địa, rồi đính thêm bó cùng với mỏ thiếc cho tới hơi thở cuối cùng.

Ông Minh thuộc các anh em của mình, sau này đều nối bước cụ Khôi làm cho trong mỏ. Trước lúc vào mỏ học câu hỏi năm 1976, ông Minh thuộc các đồng đội đồng trang lứa được coi là “ở thiên đường”.

Cơm ăn ba bữa, bao gồm thịt cá, điện thắp sáng sủa cả ngày. Thời binh cách chống Mỹ, đó là vấn đề xa xỉ. Thậm chí, mỏ còn có anh chị máy có tác dụng kem, đủ đáp ứng cho mái ấm gia đình công nhân và cả các xã kế cận thị xã Tĩnh Túc. Tôm cá mỗi tháng 4 lần chở từ tp hải phòng lên. Cầm cố hệ ông Minh, phần nhiều có sức khỏe tốt, cũng bởi được hỗ trợ dinh dưỡng đầy đủ.

Không đề xuất vô cớ mà thị trấn Tĩnh Túc lúc ấy trực ở trong tỉnh Cao Bằng, chứ không cần thuộc huyện Nguyên Bình. “Ai chưa biết Xã hội chủ nghĩa là gì thì lên mỏ Tĩnh Túc sẽ biết”, ông Nông Đức Sóc, túng bấn thư Đảng ủy khối doanh nghiệp của Cao Bằng, những năm 60, từng từ bỏ hào nói vậy. Hàng ngàn công nhân, kỹ sư từng lao hễ ở mỏ ngày ấy, mang lại giờ vẫn nói về điều này với vẻ từ hào.

Sa bàn mô bỏng lại những dự án công trình của mỏ thiếc mọi ngày đầu thành lập. Ảnh: Tùng Đinh.

Dấu ấn Liên Xô

Ở mỏ thiếc Tĩnh Túc, cứ vật gì chắc, bền, tín đồ ta hầu hết hay bảo nhau: “Của Liên Xô đấy”. Liên Xô bên cạnh đó là chuẩn chỉnh mực về sự việc bền vững.

Trên Quốc lộ 34, gồm một điểm cao nhìn bao quát toàn thể mỏ. Vị trí này vẫn còn một vài mố bê tông từ bỏ thời trước, dùng băng tải bởi dây cáp cao hàng chục mét, chuyển đất từ bỏ mỏ ra bãi phế thải. Trụ bê tông làm chân cáp, qua 70 năm vẫn hiên ngang bỏ mặc sương gió.

Một số bạn dân còn dựng công ty trên 1 phần trụ. Dây cáp, cột tháp treo, mọi đã được tháo dỡ ra. Móng bê tông còn đó, bởi vì nó quá kiên cố chắn, máy khoan cắt ở Tĩnh Túc thời nay “chào thua” công nghệ thế kỷ trước.

Dãy nhà ở xã hội gắn với mẫu chữ “Công trình giới trẻ dâng Đảng” được xây dựng từ thời điểm năm 1976 nay vẫn sử dụng bình thường. Đây là công trình phối kết hợp giữa sự hỗ trợ của chuyên viên Liên Xô cùng kỹ sư, người công nhân mỏ. Ít độc nhất 4 cụ hệ bạn làm mỏ vẫn gắn với vị trí này. Ông Minh là cố gắng hệ đồ vật 3.

Dãy nhà xã hội với tấm hải dương "Công trình tuổi teen dâng Đảng" ở thị trấn Tĩnh Túc. Ảnh: Công Hải.

Thời của cầm Võ Đình Khôi, cha ông Minh, được xem như là thế hệ đồ vật nhất. Mon 10/1955, cùng với sự giúp sức của các chuyên viên Liên Xô, Mỏ thiếc Tĩnh Túc được thành lập, ông Khôi là một trong những cán bộ xuất hiện từ ngày đầu tiên.

Đúng một năm sau, xí nghiệp sản xuất sản xuất Mỏ thiếc Tĩnh Túc được khánh thành và bước vào hoạt động. Mỏ thiếc Tĩnh Túc đó là “đứa con đầu lòng” và đặt nền móng đến ngành khai khoáng sắt kẽm kim loại màu Việt Nam. Công trình khi đó có quy mô lớn nhất Đông nam Á, góp phần thắt chặt ý thức hữu nghị Việt - Xô. Đến nay, trải qua nhiều tên gọi khác nhau, người ta vẫn quen gọi là Mỏ thiếc Tĩnh Túc.


Thời ông Khôi và những công nhân mỏ lão thành, Liên Xô đã hỗ trợ mỏ tạo một dãy nhà xã hội 3 tầng, tới nay còn sử dụng được 1 phần ở tầng 1.

Trường Trung học đa dạng Tĩnh Túc hiện tại tại, được xây bên trên nền của Câu lạc cỗ Mỏ - niềm từ bỏ hào của người công nhân thời ấy. Xây cất vòm, sàn, được coi là không thảm bại gì công ty hát lớn tại Hà Nội, cho quality âm thanh gần như hoàn hảo. Đó là địa điểm công nhân mỏ vẫn hội họp, văn nghệ. Ngày nay, lốt ấn của Câu lạc cỗ Mỏ chỉ từ các lan can lên xuống. Rêu phong ít nhiều đã lấp lên, tuy vậy độ chắc hẳn rằng vẫn còn gần như xưa.

Ông Minh dẫn những người muốn khám phá về mỏ cho thăm một nhà xã hội từ thời Liên Xô nay không thể được thực hiện nữa. Ảnh: Tùng Đinh.

Mang bao tải tiền đi thiết lập sắm

Ký ức của ông Minh về thời hoàng kim nghỉ ngơi Tĩnh Túc là rất nhiều lần thấy ráng Khôi cùng cộng sự mang bao cài tiền đi buôn bán đồ ăn, thiết bị dụng mang đến công nhân mỏ.

“Lúc ấy cha tôi cùng các bác, các chú cùng phòng cứ thi thoảng lại xuống Hà Nội, Hải Phòng sắm sửa đồ mang đến mỏ. Thịt, cá, trứng, sữa, thuốc lá đầy đủ xuống hai địa điểm ấy mua. Ngoài vấn đề trực tiếp lao động ở mỏ, lại phải âu yếm đời sinh sống nữa, nên nhiều lúc vội quá, cha tôi nói với kế toán tài chính mỏ gom không còn tiền thành bao thiết lập rồi mọi tín đồ lên xe pháo đi”, ông Minh kể.

Xem thêm: Ý Tưởng Tự Làm Kệ Để Đồ Vô Cùng Thân Thuộc, Tự Làm Giá Để Đồ Đẹp Như Trong Tranh

Theo tài liệu của Đảng bộ Mỏ thiếc Tĩnh Túc, năm mỏ đạt sản lượng cao nhất là 1962, với tổng cộng 619 tấn quặng thiếc khai thác được. Đến năm 1967 là thời điểm số lượng công nhân của mỏ đạt đỉnh với tổng cộng 3.000 người. Để giao hàng cho từng đó công nhân, lực lượng chăm lo đời sinh sống phải lên đến hàng chục người, không kể những người dân phải đến lớp để nấu bếp ăn, ship hàng riêng mang lại các chuyên gia Liên Xô.

Trong ký kết ức của ông Minh và lớp cán bộ, công nhân già đời đất mỏ, chưa lúc nào cụ Khôi cùng cộng sự làm hao hụt của công một xu, một hào nào. “Không ai dám động vào một trong những xu tiền ở trong phòng nước. Cụ Khôi cảnh giác lắm, dù có bao download tiền đi, tuy thế thu bỏ ra thế nào đều sở hữu cụ ấy với tôi, cùng kế toán triệu chứng kiến, ký tá đủ cả với bên mậu dịch dưới Hà Nội, Hải Phòng”, gắng Nông Văn Phương, sinh vào năm 1933, móm mém kể.

Tai sẽ lãng, cơ mà giọng vẫn còn đấy sang sảng, cầm cố Phương hào hứng nói về trong năm 90 nuốm kỷ 20, khi ráng hệ cố gắng về hưu. Khi ấy, lương hưu phân phát 2 - 3 ngày mới hết. Các công nhân như ráng Phương nhiều khi xếp hàng lâu năm dằng dặc gần cây số.

Ngồi bên cạnh, cầm bà Hà Thị Tháo, sinh vào năm 1937, kể: “Lúc ấy tôi cũng làm cung cấp dưới của chũm Khôi. Từ thời điểm ngày mỏ bắt đầu hoạt động, ở trong nhà tranh vách nứa, cho khi có cơ khí, chưa thấy vắt Khôi kêu than hay nghỉ ngơi ngày nào. Thời trong thời điểm 1960, cứ 2 - 3 ngày là nhà nạp năng lượng tập thể giao hàng 900 công nhân lại dùng hết 1 xe thiết lập gạo, 1 xe sở hữu bí. Từng tháng không còn 4 xe cá chở từ tp hải phòng lên”.

Vợ chồng ông Nông Văn Phương cùng bà Hà Thị tháo dỡ kể lại chuyện mỏ. Ảnh: Tùng Đinh.

Là nam nhi của Trưởng phòng Đời sống, tuy vậy ông Minh chưa từng có đặc quyền gì. “Xớ rớ lại ngay sát bao thiết lập tiền hay làm những gì không yêu cầu là cụ quật gãy tay”, cựu người công nhân mỏ hiện nay đã ngoài 60 tuổi, nói lại.

Trẻ con thì cũng đôi lúc nghịch ngợm, quấy khóc. Tuy vậy những trận đòn roi, không làm ông Minh nhớ bằng lần xin tiền tải kem nhưng lại lén đi thiết lập bi ve sầu chơi, bị nắm Khôi “bắt sống” tại trận. “Ba tôi ko đánh, chỉ nói rằng tôi háo hức hơn anh em họ mặt hàng trong Quảng Ngãi, hiện giờ đang bị địch tra tấn, tù đọng đày. Tía tôi nói nhà mình đi theo Đảng, chưa phải để nhỏ làm những việc càn quấy”, ông Minh nói. Từ thời điểm ngày ấy, không khi nào cụ Khôi nên to giờ đồng hồ nhắc nam nhi trưởng nữa.

Những ký kết ức về 1 thời vàng son của Mỏ thiếc Tĩnh Túc của ông Minh tạm dừng khi gồm tiếng chuông điện thoại. Đó là cuộc hẹn gặp mặt thường niên của những cựu binh lực thị trấn Tĩnh Túc. Xung phong giao hàng trong quân ngũ từ 1983 - 1986, cho dù hơn 30 năm tuy nhiên ông Minh vẫn gia hạn được tác phong quân team của mình.

Đúng giờ hẹn, tín đồ cựu chiến binh phủ lên mình bộ quân phục, không bao giờ quên soi gương chỉnh đốn mang lại đúng điều lệnh trước lúc ra ngoài nhà. Bộ áo xống dù đã ngả màu thời gian nhưng vẫn được ông Minh vội vàng phẳng phiu, để sẵn lên ghế trường đoản cú sớm.

Trong gian nhà nhỏ này, quanh đó bộ quân phục của ông Minh còn có những Huy hiệu 65 năm tuổi Đảng của ông Khôi và 75 năm tuổi Đảng của bà Tốt. Đó là hầu hết dấu ấn thiết yếu phai mờ của không ít người đã dành tx thanh xuân cho mỏ và chuẩn bị cầm súng khi tổ quốc lâm nguy.

Sổ lao cồn của bà Hà Thị dỡ khi vào thao tác làm việc trong mỏ. Ảnh: Tùng Đinh.


Mỏ thiếc Tĩnh Túc có rất nhiều khoáng sản quý hiếm, như vàng, bạc, thiếc, vonfram, măng gan, kim loại phóng xạ, urani...

Năm 1950, quân Pháp tháo chạy khỏi Cao Bằng, toàn tỉnh được giải phóng. Cao Bằng thành lập Xí nghiệp quản lý Mỏ với 56 công nhân. Đến mon 9/1955, đã có 1.100 công nhân, tổ chức khai thác thủ công, xuất khẩu được 206kg thiếc, đóng góp thêm phần xứng đáng vào cuộc loạn lạc chống thực dân Pháp.


Đến đâu bác bỏ cũng thân thiện hỏi đk làm việc, đời sống của công nhân. Tín đồ khen ngợi đồng đội công nhân mỏ đã có nhiều cố gắng, độc nhất là công nhân thay thế goòng vẫn có sáng tạo độc đáo tiện bánh xe pháo tàu điện không phải gửi về hà nội sửa chữa. Người thân mật nhắc nhở việc kỷ cưng cửng lao hễ còn lỏng lẻo, thiếu thốn ý thức tôn kính của công. Bác dặn dò cán bộ, công nhân bắt buộc đoàn kết, không ngừng học hỏi để cải thiện trình độ quản lý, cải thiện hiệu quả trong sản xuất. Bác mong muốn “Món kim cương quý tốt nhất là các cô, những chú sẽ biếu bác là trọn vẹn vượt nút kế hoạch”.

Sau ngày bác bỏ Hồ về thăm, Mỏ thiếc Tĩnh Túc có không ít chuyển phát triển thành mới. Triển khai theo lời bác bỏ dặn, cán bộ, người công nhân mỏ cố gắng nỗ lực khắc phục cạnh tranh khăn, phát huy sáng kiến, cải tiến kỹ thuật vào sản xuất, trào lên các trào lưu thi đua, tự đó lộ diện nhiều tập thể, cá nhân điển hình tiên tiến và phát triển trong sản xuất. Mỏ cung ứng được 120 tấn thiếc, quá mức kế hoạch 20t thiếc, hoàn thành kế hoạch năm 1958 trước 60 ngày.


Trước đó, tháng 7/2006, bộ Công nghiệp sẽ ký đưa ra quyết định cổ phần hóa, thành lập Công ty Cổ phần khoáng sản và Luyện kim Cao Bằng, thuộc Tổng Công ty tài nguyên - Vinacomin.

Đến năm 2010, nhân thời cơ kỷ niệm 55 năm thành lập, công ty đã khánh thành quần thể công trình xây dựng khu “Lịch sử - truyền thống - Văn hóa” gồm tượng đài bác hồ và bức phù điêu Người trở lại viếng thăm Mỏ thiếc Tĩnh Túc, để giữ lại và vạc huy truyền thống lâu đời các vậy hệ đi trước.

Hàng chục năm qua, các thế hệ thợ mỏ luôn tuân theo lời Bác, phát huy niềm tin công nhân biện pháp mạng, trải qua phần đa thăng trầm với khá nhiều khó khăn cùng thách thức, hàng nghìn tấn sản phẩm đã được những người thợ mỏ nơi đây có tác dụng ra, hiến đâng vào sự nghiệp công nghiệp hóa - tân tiến hóa của đất nước.

Thị trấn Tĩnh Túc (Nguyên Bình) đã từng có lần là thị trấn mờ mịt nhất thời bao cung cấp ở miền bắc với hàng trăm công nhân khắp khu vực về làm cho việc. Trải trải qua nhiều giai đoạn thăng trầm, thị xã Tĩnh Túc giờ không hề sôi động cơ mà mang vẻ tĩnh lặng, bình yên.


*
Trung tâm thị trấn Tĩnh Túc (Nguyên Bình).

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Từ thành phố ngược theo Quốc lộ 34, thừa qua rộng 50 km đường đèo dốc với hàng ngàn khúc cua ống tay áo là đến trung tâm thị trấn Tĩnh Túc. Cái thương hiệu thị trấn nối sát với sự sinh ra và cải tiến và phát triển của Mỏ thiếc Tĩnh Túc từ hơn 65 năm trước. Mỏ thiếc Tĩnh Túc chính là “đứa con đầu lòng” đặt nền móng cho ngành khai khoáng sắt kẽm kim loại màu Việt Nam. Công trình khi đó tất cả quy mô lớn số 1 Đông phái mạnh Á, đóng góp thêm phần thắt chặt ý thức hữu nghị Việt - Xô.

Đi dọc thị trấn Tĩnh Túc, điều gây tuyệt hảo nhất với bất cứ ai là khoảng tầm chục dãy nhà xã hội hai tầng đã cũ kỹ, xuống cấp được xây với thi công gần như tương đồng nhau để gia công nơi ăn uống ở, sinh sống của đội hình cán bộ, công nhân Mỏ thiếc Tĩnh Túc. Mỗi dãy tập thể có hai tầng, mỗi tầng trường đoản cú 8 - 10 căn nhà; các phòng diện tích tương tự như nhau, chưa đến 40 m2, gồm một phòng khách, một phòng để ngủ rộng chưa tới 10 mét vuông chỉ đủ kê 1 mẫu giường, 1 chiếc tủ.

Chúng tôi chạm mặt bà Hoàng Thị Mánh, 90 tuổi, quê xã Kim Loan (Hạ Lang) bên trên tầng nhì dãy nhà tập thể số 12. Ở tuổi 90 nhưng bà Mánh vẫn khỏe mạnh mạnh, minh mẫn. Khi được hỏi về thời kỳ có tác dụng công nhân Mỏ thiếc Tĩnh Túc, ánh nhìn bà như sáng lên và kể về thời kỳ lịch sử dân tộc đó. Theo bà Mánh, vợ ông chồng bà từ bỏ quê ra làm cho công nhân mỏ từ năm 1956, là thế hệ người công nhân mỏ đầu tiên. Bà Mánh làm công nhân khai quật còn chồng làm bảo đảm an toàn mỏ. Thời gian đó, mái ấm gia đình bà ở lũ của công nhân mỏ bên trên đồi. Ngoài thời hạn làm nghỉ ngơi mỏ, mái ấm gia đình nào cũng tăng tài sản xuất để bảo đảm đời sinh sống sinh hoạt vì chưng lúc kia lương người công nhân khá thấp, chỉ đủ giá cả sinh hoạt hằng ngày. Năm 1980, mái ấm gia đình bà tải lại căn nhà tập thể này. Sau 40 năm sử dụng, căn nhà xuống cấp, các lần đề nghị thay lại mái. Năm 2020, bà được huyện hỗ trợ tiền tu sửa, lợp lại mái tôn để chống dột.

Bà Nguyễn Thị Hán, tổ 2, thị trấn Tĩnh Túc phân tách sẻ: vợ chông tôi quê ở thị trấn Quảng Hòa, năm 1976 làm cho công nhân mỏ, thời đặc điểm đó có khoảng tầm gần 4.000 công nhân. Từ sáng sớm, còi báo công nhân đi làm vang lên mọi thị trấn, công nhân đi làm việc theo ca, hằng ngày có ba ca. Tuần này làm ca sáng sủa thì tuần sau làm cho ca chiều, tuần sau nữa làm ca buổi tối và cứ quay vòng như vậy. Từng ngày có xe thùng của mỏ đến đón đi làm đông vui tấp nập. Đến khoảng đầu trong năm 90, các bước ít, lượng công nhân bớt hẳn, tôi nên nghỉ chờ đến năm 2001 mới nghỉ hưu.

ĐÌU HIU TĨNH TÚC

Trong căn nhà dưới tầng một, nằm trong dãy nhà xã hội số 9, bọn chúng tôi chạm mặt bà Phạm Thị Bích, quê làm việc thị thôn Sơn Tây (Hà Nội), giữa những người đính thêm bó cùng với Mỏ thiếc Tĩnh Túc từ đầy đủ ngày đầu. ông xã bà Bích quê ở thị trấn Hạ Lang, quốc bộ đội sinh hoạt Sơn Tây. Đến năm 1960, bà cùng ông chồng về Cao bằng xin thao tác làm việc tại Mỏ thiếc Tĩnh Túc. Bà làm ở xí nghiệp khai quật lộ thiên, còn ck làm người công nhân lái trang bị xúc.


*
Một dãy nhà ở tập thể gắn với cái chữ “Công trình giới trẻ dâng Đảng” được xây dựng từ năm 1976.

Về thời kỳ làm cho công nhân mỏ, bà Bích ngùi ngùi kể: Thời kia từ quê lên phía trên không nghĩ thị xã Tĩnh Túc lại u ám và mờ mịt như vậy. Ở dưới xuôi cũng đều có hàng nghìn bạn lên đây làm công nhân. Lúc bắt đầu lên đây mái ấm gia đình tôi dựng đơn vị tranh tre ở trợ thời trên đồi, cuộc sống đời thường rất cạnh tranh khăn. Mái ấm gia đình tôi gồm hai nắm hệ gồm 5 người từng làm cho công nhân mỏ, hiện chỉ với con trai út liên tiếp làm sinh hoạt mỏ.

Trời về chiều, dù chưa tắt nắng nóng mà thị trấn Tĩnh Túc trở đề xuất vắng lặng, bi lụy man mác. Thỉnh thoảng bắt đầu có những cái xe chở mặt hàng chạy từ thành phố vào những huyện Bảo Lạc, Bảo Lâm đi qua. Phần đa đứa trẻ con là nhỏ cháu của cán bộ, công nhân mỏ nô đùa trên hiên nhà, ko kể sân, hồ hết dãy nhà tập thể là hình hình ảnh sống cồn duy tốt nhất ở thị xã một thời u ám và đen tối này.

Ông Hoàng Tiến Dũng, 74 tuổi, quê ở thị xã Trùng Khánh, nguyên chỉ đạo Trường cấp cho 2 - 3 Tĩnh Túc mang đến biết: Ngày xưa, thị trấn Tĩnh Túc người dân đông đúc, sầm uất. đêm tối điện thắp sáng trưng cả khu vực thị trấn, công nhân làm việc, trang bị móc vận động suốt ngày đêm khiến cho thị trấn như không lúc nào ngủ. Ngày chợ Tĩnh Túc nhộn nhịp, họp từ sáng đến chiều new tan nhưng nay đến 9 giờ sáng sẽ vắng bạn họp chợ.

Từ lúc trữ lượng quặng sống mỏ cạn dần, từ sát 4.000 người công nhân thời điểm những năm 60 - 70 nay chỉ với vài trăm người. Những người dân ở bên dưới xuôi lên đây có tác dụng công nhân đa phần đều sẽ trở về quê. Còn những gia đình quê sống Cao bởi có điều kiện đều đưa ra thành phố sinh sống, chỉ những mái ấm gia đình điều kiện khó khăn mới giữ vững lại mảnh đất nền này - ông Dũng cho biết thêm.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *